*** QUYỀN LỢI TỔ QUỐC & DÂN TỘC LÀ TRÊN HẾT *** KHAI DÂN TRÍ, CHẤN DÂN KHÍ, HẬU DÂN SINH ***

2012/06/26

NHỮNG CON ĐƯỜNG CỨU NƯỚC - BÀI SỐ 2

NHỮNG CON ĐƯỜNG CỨU NƯỚC
 
BÀI SỐ 2
 
HỒ TẤN VINH
 
 
NHỮNG MÁNH KHÓE ĐÁNH LẠC HƯỚNG
 
CÔNG TRẠNG CỦA LÝ TỐNG
Việc Lý Tống rải truyền đơn khó mà kiễm chứng được. Tuy nhiên cứ cho là nó có thiệt đi. Một người thường dân có lượm được tấm truyền đơn đọc rồi bỏ đi - chẳng qua giống như bản tin xe cán chó - chớ bộ vì tấm truyền đơn đó mà về nhà kéo cả nhà đi biểu tình theo lời kêu gọi của Lý Tống?
Tuy nhiên 'chuyện dài Lý Tống' cứ kéo dài mấy chục năm nay không phải một mình Lý Tống mà làm được. Đàng sau lưng Lý Tống phải có :
1. Một nguồn tài trợ dồi dào, vì từ bấy lâu nay, Lý Tống chưa từng làm một nghề gì để tự sinh sống. Theo lời anh tự thú thì trong hơn 30 năm qua anh chánh thức làm việc tổng cộng chỉ có hai tháng! Làm sao có tiền đi chỗ này chỗ nọ, ở khách sạn, in truyền đơn, mướn máy bay, hối lộ phi công? Làm sao có tiền đi khắp thế giới như  một chánh khách (Mỹ, Canada, Úc, Âu châu) để hô hào chống cộng? Làm sao có tiền để yễm trợ rộng rãi tổ chức này, tổ chức nọ (chẳng hạn như Khối 8406 đã nhiều lần nhận, có một lần hai mươi bốn ngàn một trăm 96 Mỹkim)?
2. Một guồng máy tuyên truyền chuyên nghiệp, (có cả phe chống và phe ủng hộ) đưa tin giựt gân, thổi phồng, cố tạo ra hỏa mù để người Việt có đề tài cải qua cải lại, người tin, người không. Ai anh hùng? Ai đại bịp?
Rồi còn phải tổ chức lạc quyên gây 'quỷ pháp lý', biểu tình, tập hợp trước công sở, trương cờ vàng nêu cao tinh thần chống cộng của Lý Tống, tổ chức ký Thỉnh Nguyện Thư để xin giãm án hay để đòi tha bổng? Biết bao là việc phải làm.
Ủng hộ Lý Tống hay chống Lý Tống, thiên hạ đã tốn thật nhiều thời giờ cho Lý Tống. Một mình Lý Tống đã quây thiên hạ mồng mồng.
Có người cho rằng Lý Tống tuyên truyền cho Việt Cộng. Có người cho rằng Lý Tống đóng kịch để xin tiền lạc quyên.
Tôi không nghĩ như vậy. Mục đích thật sự không đơn giản như vậy đâu.
Cả thế giới đều biết chế độ cộng sản là sai lầm. Những lời bợ đở của Lý Tống không làm cho chế độ đó khá hơn, nó cũng không làm cho người tranh đấu dân chủ nản lòng.
Còn tiền bạc thì vô tận, đâu cần tiền lạc quyên. Lạc quyên chỉ là một màn kịch. Nó là một kỹ thuật để động tâm quần chúng trước, rồi vận dụng quần chúng sau.
Cái hay là người ủng hộ Lý Tống và người chống Lý Tống đều nghĩ rằng mình yêu nước nồng nàn, mình chống cộng tận tình. Lý Tống đã thỏa mãn được nhu cầu tâm lý của người Việt muốn cống hiến chút gì cho đất nước. Người Việt tỵ nạn lâu lâu có 'nổi buồn quán trọ', thì có ngay một chuyện Lý Tống để xoa dịu, giải sầu!
Lý Tống đã giao công việc cho mọi người làm, để mọi người có việc làm thì không có thời giờ nghỉ ngơi thì đừng hòng có nghĩ bậy.
Hiện tượng Lý Tống là một âm mưu rất thâm độc.
Việc làm của Lý Tống là những màn kịch chống cộng giả làm cho thiên hạ bận rộn để quên đi tìm một cách chống cộng thật. Đây chính là ước mơ của các thế lực quốc tế đang hưởng lợi ở Việt Nam. Và Lý Tống quả thật đã thành công vĩ đại.
Khi ngồi viết tới đây có nghĩa là tôi cũng đã lọt bẩy của Lý Tống. Ngoại trừ những người trong âm mưu của Lý Tống, họ có chủ đích rõ ràng, người dân bình thường đang đọc bài viết của tôi - dầu đồng ý với tôi hay phản bác tôi thật kịch liệt -  cũng đều lọt bẩy của Lý Tống.
Nếu tôi là Nguyễn Tấn Dũng, tôi sẽ cười: 'Tụi bây chống cộng kiểu này thì tao mừng lắm, ráng tiếp tục như vậy đi!'
 
CÔNG TRẠNG CỦA CÁC THỈNH NGUYỆN THƯ
Bây giờ ngồi đây, nghĩ về 4 tháng trước, vào đầu tháng 3 năm 2012, người Việt Hải ngoại, nhứt là ở Mỹ đã phấn khởi ký tên vào Thỉnh Nguyện Thư. Có hơn 150 ngàn người. Trong sự kiện này lộ ra hai sự thật.
Thứ nhứt là tấm lòng yêu nước của người Việt rất là cao độ. Hể có chuyện gì mà họ nghĩ rằng có ích cho công cuộc chống cộng là họ sẵn sàng làm ngay.
Thứ hai là vì tấm lòng tích cực đó mà họ dễ bị gạt. Có ba câu hỏi quan trọng mà họ phải hỏi rõ ràng trước khi ký tên mà họ không làm. Ngưới ta chỉ cách cho họ điền tên vào và ký mà - không ngay thẳng cho họ biết:
1. Ai đứng ra tổ chức TNT này?
2. TNT này gởi cho ai?
3. Nội dung không được thay đổi của TNT?
Thực tế đã trả lời.
1. Nhạc Sĩ Trúc Hồ tưởng mình chủ động nhưng bị TS Nguyễn Đình Thắng qua mặt.
2. Ai cũng tưởng là TNT đưa thẳng Tổng Thống Mỹ nhưng thật ra TNT chỉ là một bức thư gởi trổng cho Chánh Quyền OBAMA, qua một nhân viên vô danh.
3. Ai cũng tưởng là họ tranh đấu cho tự do của Nhạc Sĩ Việt Khang, nhưng vào giờ chót cái yêu cầu trên biểu ngữ là giãm bang giao thương mãi với VC! Nội dung của TNT không có đưa ra trình làng trước.
 
Đấy là thành công rực rỡ sao? Từ một không khí chân thành, thật là cãm động, phấn khởi, vui mừng, rộn rịp, chỉ có 4 tháng thôi, sao bây giờ trong gió có vị cay?
Tôi thật sự rùng  mình mà nghĩ rằng trong số 150 ngàn người ký tên, chắc có cả những Bác Sĩ, Kỹ Sư, Giáo Sư Đại Học, các Tiến Sĩ, Danh Nhân . . . làm sao họ dám liều mạng lao đầu vào việc 'treo đầu heo, bán thịt chó' ? Làm sao họ dám ký vào một tờ giấy trắng rồi để sau đó ai muốn điền cái gì thì điền? Ghê thiệt!
 
Sau cái TNT bên Mỹ lại đến cái KNT bên Úc!
Ngày 18/4/2012 Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu tổ chức một Kiến Nghị kêu gọi ký tên vào một
 Kiến Nghị Thư yêu cầu Thượng Viện Quốc Hội Úc trực tiếp đặt cuộc Đối Thoại Nhân Quyền với cộng sản Việt Nam dưới sự kiểm sát của Quốc Hội và đặt điều kiện cải tiến nhân quyền trong mọi viện trợ phát triển của Úc cho cộng sản Việt Nam.
Lối hành văn này không rõ ràng, hơi khó hiểu.
Để tôi giải thích.
Trước đây,  phía chánh phủ Úc có nói chuyện với chánh phủ CSVN về vấn đề nhân quyền. Có nói chuyện thôi, nhưng nội dung thì có phổ biến hay không thì tôi không biết.
Bây giờ Cộng Đồng NVTD Úc Châu muốn:
1. Trong phái đoàn chánh phủ Úc do Bộ Trưởng Ngoại Giao và Mậu Dịch có thêm sự hiện diện của một hay vài người của Quốc Hội (Dân Biểu hay Thượng Nghị Sĩ).
2. Thông báo cho cộng đồng biết kết quả.
3. Và cuối cùng là đặt điều kiện 'viện trợ phát triển' tùy thuộc vào việc cải thiện nhân quyền.
Bây giờ chắc người dân đã sáng mắt lắm rồi, 'viện trợ phát triển' là một lời nói đầu môi, chớ bên dưới là sự trao đổi hai chiều, có qua có lại. Cái 'nhân quyền', cái 'tự do dân chủ' chỉ được đem ra xử dụng như một áp lực khi thương thuyết tiền bạc bị kẹt mà thôi. Bây giờ đâu có ai còn ngây thơ nữa mà!
Chỉ có vậy mà phải tổ chức ký tên KNT huy động tất mọi công dân của tất cả các quốc gia trên thế giới yêu chuộng hoà bình, tự do, dân chủ và đặc biệt quan tâm đến vấn đề Nhân Quyền.

Có hai điễm mà người ký vào KNT không được giải thích minh bạch.
Kiến-Nghị-Thư này được Thượng Nghị Sĩ Ron Boswell bảo trợ. Nếu thành công, thì công của TNS Liên Bang Ron Boswell rất lớn. Tôi không nói TNS Ron Boswell thuộc đảng nào. Tôi chỉ cho mọi người biết là ở Úc có bốn đảng chánh trị. Đảng Lao Động, Đảng Tự Do, Đảng Quốc Gia, Đảng Xanh và một số Độc Lập.
Nếu Kiến Nghị Thư này thành công rực rỡ thì CĐNVTD Úc Châu có cả tỷ (cập nhật: 55000) chữ ký nâng cao uy tín cho một đảng, mà lúc ký tên đa số người ký không biết nó là đảng gì!
Nhưng vấn đề vẫn chưa hết. Kiến Nghị Thư chỉ mới gởi cho Thượng Nghị Viện mà thôi nhe. Muốn có trọn Quốc Hội thì sau đó phải tổ chức một Kiến Nghị Thư khác gởi cho Hạ Viện nữa. Rồi sau đó mới lôi Chánh Phủ Úc vô. Còn rất nhiều chuyện phải làm lắm.
Giống như Thỉnh Nguyện Thư ở bên Mỹ, Kiến Nghị Thư ở Úc cũng tạo ra nhiều công ăn việc làm.
Ngày 21/6/2012, Kiến Nghị Thư của Úc được toàn thể Thượng Viện thông qua một cách  . . . nhẹ nhàng! Thành công quá sự mong đợi. Mà thiệt có cần KNT không?
Để công tư phân minh, tôi phải nói rõ rằng tôi rất khâm phục những người đứng ra gánh vác việc cộng đồng và cộng đồng người Việt trong đó có tôi có nợ với họ. Và tôi rất biết rõ những hy sinh và chịu đựng của cả gia đình ông cựu Chủ Tịch Nguyễn Thế Phong, nhưng để nâng cao ảnh hưởng của Cộng Đồng người Việt với chánh giới Úc, có cần quậy cả thế giới lên không?
 
Chưa đủ thời gian để nghỉ mệt. Bác Sĩ Lê Thị Lễ có đề nghị mới đây nè:
.- gửi thỉnh nguyện thư yêu cầu các Quốc gia dân chủ cắt đứt mọi liên hệ ngọai giao, gây áp lực với CSVN phải thay đổi chính trị, tôn trọng nhân quyền, tự do tôn giáo, thả tất cả các tù nhân chính trị, tôn giáo, dân oan, tiến đến bầu cử đa nguyên đa đảng.

Đại Tá Trần Doãn Thường đã ký biết bao nhiêu kiến nghị trong đời, bây giờ 90 tuổi, Ông Cụ mệt rồi.  Cụ than:
Ba mươi bảy năm ...chờ thời!, ba mươi bẩy năm ký Thỉnh Nguyện Thư, kiến nghị, thư ngỏ.... không hiệu quả mà không kiếm được ra đường lối hành động nào hiệu quả hơn hay sao?
Kính
TDT
 
Tôi xin lỗi vì đã làm nhiều người mất nhiều thời gian. Bây giờ tôi xin vắn tắt.
Thỉnh Nguyện Thư là một uy lực tối hậu của quần chúng. Muốn xử dụng vũ khí này thành công phải có đủ hai điều kiện: người và việc. Người chủ xướng phải hoàn toàn thành tâm vì đại cuộc mà không dính một chút tư lợi. Còn sự việc phải là tối quan trọng như Áp bức, Oan ức, Đất Nước, Dân Tộc. Tuyệt chiêu này không thể xử dụng nhiều lần.
Qua ba cái thỉnh nguyên thư đã có (cái gởi Tòa Bạch Ốc, cái của Lý Tống, cái của Úc) và cái sắp có, ta thấy các TNT này không có đủ hai điều kiện trên. Chúng lại bị xử dụng bừa bãi nên bị lạm phát nên mất giá. Chính ta tự làm Thỉnh Nguyện Thư thành trò hề. Ta tự tước khí giới của ta!
Cũng như Lý Tống, hay dự định kiện cáo của Liên Thành, các KNTNHỮNG MÁNH KHÓE ĐÁNH LẠC HƯỚNG. Có thể họ có những động lực khác nhau, người chủ đứng sau lưng giựt dây khác nhau, nhưng mục đích thì giống nhau: dẫn đi lòng vòng để không đi đến đâu. Nói lẹ là để câu giờ.Và họ đã câu được 37 năm rồi.
Nếu tôi là Nguyễn Tấn Dũng, tôi sẽ cười:
'Tụi bây chống cộng kiểu này thì tao mừng lắm, cám ơn nhe'
 
Tệ hơn nữa, người Việt Hải Ngoại gởi Thỉnh Nguyện Thư hay Kiến Nghị Thư đến các Lãnh Đạo nước đang cho mình dung thân vẫn là xin xỏ, nhờ cậy người ngoại quốc giúp, mình không có cãm thấy xấu hổ hay sao?
Đã có người khuyên can 'ráng đi bằng đôi chân của mình'. Năn nỉ nhẹ nhàng như vậy mà chưa hiểu hay sao?
Tức nhiên, khi có một Dân Biểu, một Tổng Thống hay Thủ Tướng hay Danh nhân hay Tổ Chức  ngoại quốc nào tự động lên tiếng vì dân quyền của Việt Nam thì ta phải lẹ làng tỏ lòng biết ơn với họ.
Nhưng đứng ra tổ chức làm Thỉnh Nguyện Thư hay Kiến Nghị Thư gởi đến người ngoại quốc nhờ họ can thiệp dùm thì không nên.
Không có người ngoại quốc nào giúp không đâu. Nếu rủi ro mà họ chịu giúp thì . . . . chết mẹ hết cả lũ! Mình phải lệ thuộc họ ngay, mình mất độc lập rồi.
Phải tìm cách đi bằng hai chưn của mình. Làm ơn đi. Muốn thật sự chống cộng thì phải tự mình lập Lực Lượng Của Mình.
Ký Thỉnh Nguyện Thư thì đừng bao giờ nhe. Tuyệt đối không nhe!
Không phải vì ta quá vô cãm.
Mà vì đó là não trạng của kẻ 'ăn mày'!
 
HỒ TẤN VINH
Melbourne
26/6/2012
 
(Còn tiếp)

No comments:

Post a Comment